Vua cà phê Đặng Lê Nguyên Vũ: Thất bại ê chê và tình bạn vô giá !
Thất bại ê chề và Tình bạn vô giá
Làm ăn thời buổi bấy giờ không ai ngồi đợi "hữu xạ tự nhiên hương".
Phải năng động chạy đôn chạy đáo tiếp thị cho người ta biết mình, tin mình và làm ăn với mình. Khi còn đi vay cà phê để rang, chúng tôi đã dám bỏ tiền ra đăng ký tham gia một hội chợ ở thành phố Nha Trang. Tôi nghĩ không đâu có thể biết nhanh và lan tỏa thông tin tốt hơn cái chợ, dù dưới hình thức nào. Bao nhiêu tiền lời chúng tôi làm ăn được đều đập hết cho cú tiếp thị hoành tráng đầu đời này. Sau đó lại tiếp tục đi vay mượn cà phê. Tài sản đáng giá nhất của hãng là cái xe đạp cuốc mà hàng ngày chúng tôi thay phiên nhau đạp xe đi bỏ mối cà phê. Đã có những thời điểm mà chúng tôi bế tắc về suy nghĩ, về phương thức kinh doanh vì không bán được cà phê.
Không chỉ tham gia các đợt hội hè như vậy, hễ có cơ hội là chúng tôi tìm cách giới thiệu cà phê của mình. Năm 1995, nghe phong thanh Thủ tướng Võ Văn Kiệt về thăm và làm việc với tỉnh Đắk Lắk, tôi bật ngay ra ý nghĩ: phải giới thiệu cho được cà phê Trung Nguyên của mình với Thủ tướng. Nhưng tiếp cận với Thủ tướng để tặng bịch cà phê là không tưởng. Tôi chuẩn bị “quà tặng” của mình rất kỹ nhưng lần nào mon men tiếp cận cũng bị bật ra bởi hàng rào cảnh vệ. Không bỏ cuộc, tôi chuyển sang…tặng những gói quà cà phê này cho các anh cảnh vệ, với lời nhắn “quà của nhóm sinh viên Đại học Tây Nguyên gửi tặng Thủ tướng”. Sau này có dịp ngồi tiếp chuyện với bác Sáu Dân (Nguyên Thủ Tướng Võ Văn Kiệt), tôi nhắc lại kỷ niệm đó và hỏi là bác có nhận được quà không, ông chỉ cười. Tôi không biết món quà đó có tới tay Thủ tướng không nhưng tôi biết mình đã làm được một việc chấn động đối với chính cá nhân mình lúc đó: dám nghĩ, dám làm, tự đè bẹp được cái nhút nhát thông thường và không dè dặt trước cơ hội.
Chúng tôi đã tìm được một đối tác ở Long Xuyên và đã thuyết phục họ cùng hợp tác với chúng tôi mở lò rang xay chế biến cà phê, phân phối cà phê tại Miền Tây. Nhưng chỉ sau một vài tháng, chúng tôi thất bại hoàn toàn, mối liên kết và đồng thuận về tư tưởng hành động với đối tác bị phá vỡ. Tôi còn nhớ rất rõ cảm giác thất bại ê chề của đoàn quân chúng tôi khi lục tục cuốn gói với đồ dùng và lò quay cà phê tay cũ kỹ, là ly tách, là phin muỗng cà phê, là mấy bịch cà phê đi về Sài Gòn mà trong lòng ai cũng nặng trĩu không một tiếng nói, mỗi người một ý nghĩ khác nhau, mông lung và hoang mang. Cảm giác còn mang nặng sự giằng co về tư tưởng giữa sự dứt khoát và không dứt khoát với đối tác.
Riêng tôi lúc đó thì suy nghĩ rất rõ ràng: thà dứt khoát còn hơn vẫn cứ tiếp tục hợp tác trong sự khó khăn, toan tính đối phó với nội bộ thì đâu còn sức lực để bươn chải, để chiến đấu ngoài thị trường. Sự thất bại trong việc hợp tác đầu tiên này làm tôi rút ra được một kinh nghiệm: khi hợp tác thì phải đồng thuận về tư tưởng, phải chia sẻ được những suy nghĩ, phương thức kinh doanh và điều quan trọng nhất là phải chọn đúng đối tác.
Chuyến đi thu gom đồ dùng vật dụng từ Long Xuyên về Sài Gòn do một người bạn của chúng tôi làm. Sau khi dọn hết đồ ở Long Xuyên người bạn này chạy chiếc Honda Dame đón tôi và người bạn nữa. Chiếc xe thì nhỏ mà chở ba người nên chạy trên đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa thì bị công an thổi còi, phải chạy lạng lách lòng vòng và tôi còn nhớ khi chạy đến Công viên Bách Tùng Diệp bấy giờ (Ngã ba Nam Kỳ Khởi Nghĩa – Lý Tự Trọng, Quận 1, Thành phố Hồ Chí Minh) thì chiếc xe không chịu nổi nên gãy làm đôi.
Tối hôm đó, ba chúng tôi ngồi nghỉ dưới gốc cây đa to ở công viên với chiếc xe gãy làm đôi và sự thất bại ê chề ở Long Xuyên nhưng lúc đó, chúng tôi lại nói chuyện về những ước mơ của mỗi người, về những mong ước của cái hãng cà phê bé nhỏ của chúng tôi.
Thất bại ở Long Xuyên làm chúng tôi cạn kiệt hoàn toàn về vốn liếng, công việc kinh doanh cà phê ở Buôn Ma Thuột cũng gặp nhiều bế tắc, chúng tôi không bán được cà phê, công việc kinh doanh chỉ cầm cự tính được từng ngày. Câu hỏi đặt ra thôi thúc chúng tôi là vốn liếng đâu để tiếp tục duy trì.
Lúc đó, chúng tôi có một người bạn đi làm đã được ba năm và dành dụm được trong suốt thời gian đó để mua một chiếc xe Dream trị giá khoảng gần 30 triệu. Tại thời điểm đó thì chiếc xe là cả một tài sản rất lớn của bản thân và gia đình. Chúng tôi suy nghĩ và quyết định ngỏ ý muốn mượn chiếc xe mang đi bán làm vốn kinh doanh. Chúng tôi đặt vấn đề với người bạn một cách chân phương: nếu đã cho mượn thì coi như đã mất và nếu thành công thì chúng tôi trả lại. người bạn đã về suy nghĩ và quyết định cho chúng tôi mượn xe đem đi bán.
Bây giờ tôi có đủ sức mua cả ngàn chiếc xe Dream nhưng vẫn không có chiếc xe nào quí giá bằng chiếc xe máy tình bạn của chúng tôi ngày đó cộng với sự phiêu lưu của tuổi trẻ. Giá trị vô giá của tình bạn là ở những thời điểm khó khăn nhất có những người bạn đã chia sẻ, sát cánh cùng chúng tôi bắt đầu việc tiếp tục gây dựng Hãng cà phê Trung Nguyên.
(Theo Vua Cà Phê)
Hiền Nguyễn
Bây giờ tôi đủ sức có cả tỷ gái đẹp nhưng ko bao giờ quý bằng vợ của tôi, giá như..
Thao Minh
Nghe ân tình lắm qua ưi! Vậy có nhớ ân tình lúc mới lập nghiệp cửa con vợ qua ko!!!??
Mỹ Nhi
Giờ tôi dù mai này có tất cả thì đã sao, khi quay về nhà chốn bình yên ấy tôi đã k còn thấy bóng lưng tảo tần nắng mưa của đấng sinh thành. Bạn bè,tiền tài, vật chất có là gì so với cha mẹ. Chén cơm nguội vài cộng rau lát thịt cùng mâm cơm với gd giờ còn đâu. Cái bánh trung thu ngày ấy chia 8 mỗi ng 1 miếng mà lúc nào cũng ngập tiếng cười đùa tranh nhau mỗi ng 1 miếng bánh ai có lòng đỏ to nhất vì nhà đông con, giờ 1m 1 cái vị k còn ngon ngọt mà chỉ còn vị mặn đắng trong tim.
Mười Một Mí
Giờ mình cũng đủ sức mua cả ngàn chiếc xe đạp, những vẫn không có chiếc xe nào quý bằng chiếc xe đạp ngày xưa mình đem đi cầm để đánh điện tử
- Mười Một Mí -
Lê Đặng Trường Đạt
Giờ tôi có khả năng mua cả ngàn gói chip chip nhưng vẫn không có gói chip chip nào ngon bằng gói chip chip ăn trong lớp ngày ấy
Mai Hoà
Đúng là những người bạn như vậy mình rất trân quý. Cảm ơn Bác Vũ đã chia sẻ
Nhân tiện, mình đang duy trì thói quen đọc sách tăng tư duy lúc 5:00 mỗi sáng cùng các Anh/Chị yêu tri thức để khởi động ngày mới tràn đầy năng lượng.
Nhóm mình chọn đọc những quyển sách giúp bạn thành công trong công việc và cuộc sống. Mỗi ngày, nhóm chia sẻ và đúc kết những bài học để ứng dụng ngay vào thực tế và tạo ra kết quả, thêm vào đó còn giúp bạn nâng cao kỹ năng giao tiếp & truyền đạt.
Bạn nào có nhã ý tham gia nhóm thì chủ động nhắn tin cho Hoà nha!
Nhữ Cường
Câu chuyện của Cà Phê Trung Nguyên cũng giống như con đường khởi nghiệp của mình bây giờ. Chỉ cần mọi người sự tin tưởng và đồng hành cùng mình. Mình sẽ có nhiều động lực bước tiếp…
Diem Trieu
DLNV may man nhat tim duoc 1 nguoi ban doi co gia Dinh hau thuan buoc dau su nghiep. Khi giau roi lai cat Bo tinh nghia phu the. Dao vo chong khong giu duoc, noi chi den ban be.
Minh Thuy
Trân trọng tình người và cuộc đời... Cho nên thành công đã đến với ông.
Tâm Chánh
Câu chuyện mộc mạc ý nghĩa vô cùng,chúc trung nguyên luôn chiến thắng
Huỳnh Phúc
Báo cáo chú tiệm cà phê ngày xưa ở khu vực Long Xuyên đã thay rất nhiều đời chủ rùi .Những khách yêu Trung Nguyên vẫn còn đó , việc tính toán chia ly trong hợp tác kinh doanh là chuyện hầu như rùi ạ . Bây h nhiều chuỗi cà phê Trung Nguyên Legend mọc ra ở Long Xuyên khá nhiều . Hồi ức về sự cố gắng của chú và các đồng nghiệp như cháu bây h thui ạ .Có rất nhiều tiền nhưng những kỉ niệm khó khăn cực khổ sẽ là hồi ức đẹp .Ai cũng nghĩ chúng ta giàu tiêu tiền như nước sao ko giúp người .Mà họ có biết để dc như hôm nay chúng ta đã cực khổ van xin chịu cực , có ai giúp cho tiền mẹ j đâu ? Toàn là vay rùi thế chấp ko. Thật hoài niệm.
Tân Trần
Phải chi Qua viết sách về cuộc đời, khởi nghiệp của bản thân để truyền lửa cho thanh niên thời bây giờ thì hay quá. Chúc Trung Nguyên vững bước và phát triển lên tầm thế giới
Mon
Đúng vậy
E có thừa khả năng mua được 1 con dream thái ngon ơ.
Nhưng em lại chọn sửa cái xe mà lần đầu tiên e bỏ đồng tiền đi làm kiếm được để mua.
Đôi khi nó không phải kinh tế mà là kỉ niệmmm.
Nguyen Ba Hau
Bây giờ tiền của như núi rồi nhưng không thể nào có một tấm hình chụp chung với những người bạn ở thời hàn vi ......
Vu Xuan Nguyen
“Không đâu có thể biết nhanh và lan toả thông tin tốt hơn cái chợ, dù dưới hình thức nào”.
Cám ơn chú.
Louis Tan
Câu chuyện của Chú khởi nghiệp Trung Nguyên khiến con rất khâm phục.
Sumani Huynh
Ông thật tuyệt vời vì có được một người bạn như vậy trong cuộc sống này nói thật rất quý còn nhìn lại tôi có thằng bạn làm hàng cho nó bán song nó ẫm tiền đi luôn gọi máy vẫn đổ chuông mà đéo bắt máy hàng ngày thấy nó đăng zalo sống sang chảnh chó đẻ cuộc đời...
Lệnh Hồ Dũng
Quá dũng cảm, quá bản lĩnh! Chính mình cũng đang uống cafe Trung Nguyên vừa gõ những dòng này.
Hoàng Long
Không phải ai cũng là bạn bè thật sự , và cũng có thể người mà muốn giúp bạn lại không có đủ khả năng. :)))
Vũ Xuân Quang
Cũng chỉ mong có được 1 người đúng nghĩa quý nhân phù trợ trong lúc làm ăn thôi nhưng rất rất khó.
Đỗ Khang Nam
Học kinh doanh thì nên nghe những diễn giả nói về kinh nghiệm của mình thế này. Chứ k phải hỏi khi nào bán được 1 tỉ gói mè
Thanh Vu
"tiền có thể xài 3 -4đời không hết"
Nhưng lửa đam mê chỉ hết cuộc đời ông là hết. ông Vũ thành công rất cao trong ngành cf, nhưng thất bại trong 1 khía cạnh( truyền lửa cho thế hệ kế cận). Hay nói trắng ra ông thất bại đến bế tắc ngay chính trong gd ông
chưa nói là rộng ra một Quốc Gia
Nguyen Minh
Bạn cho mượn chiếc dream mang ơn tới giờ. Vợ banh da xẻ thịt đẻ cho 4 đứa con, chung vai gánh vác xây dựng nên Trung Nguyên ngày nay thì Vũ nói là: muốn thành công đừng lấy vợ. Nhất Vũ rồi. Ko lấy vợ có khi giờ còn là thằng khố rách áo ôm.
Nguyen Trong Tien
Rất tuyệt vời:công ty này đã làm được những điều kỳ diệu ơ kinh doanh,sản xuất, đã ra được sản phẩm có giá trị với thị trường.
Nguyen Phuc Tien
Ủa rồi người bạn đó bây giờ thế nào? Lúc mất xe người bạn đó chắc hẳn cũng khó khăn, mất biết bao nhiêu là việc
Joseph The
Vẫn còn biết ơn và rất quý những người bạn đã từng giúp mình trong lúc khó khăn nhất!
Thanh Hồ
Vợ hàn vi và 4 đứa con còn coi ko ra gì. Còn khuyên giới trẻ đừng nên lấy vợ hoặc chọn cho kỹ. Nghe mắc ói.
Hoaiduc Ngo
Người thanh công thi noi gi không dung nhưng cần phải nhìn nhận hồ da lam gi dc cho xã hội con mo thu loi noi chi là một bài học lý thuyết
Hồ Hùng
Tôi cũng đă từng làm nhiều việc từ trước mà lứa tuổi đồng trang không ai dám làm: nào là dựng máy SATAMA chà gạo, làm xe bò bánh bơm, làm vá lốp ô tô, hàn điện bằng máy Kilocka liên doanh ANH _ ẤN ĐỘ với tec máy bay điện 1 chiều gian nan khổ ải. Rồi làm lâm tặc với 2 khẩu súng AR_15 và Lô Lô thần thánh,với chiếc máy cày John_ Deere ấp chiến lược ngày xưa rồi làm thầu khoáng công trình thủy lợi Sông Quao rồi lại chuyển qua làm xe Beene từ năm 1994 đến năm 1999 làm thầu đá chẽ ở Thuận Hòa đến 2005 làm nhà máy gạch ngói ở Lâm Giang rồi lại đồng thời làm đá chẽ ở Núi bành núi kính Hàm Liêm rồi mỏ sỏi đỏ, cát, đất san lấp và máy đào, Contenơr đi Trung quốc rồi lại mỏ đất cấp cho cao tốc úi giời ơi vv.....và......vv!
Những chặn đường tôi đă đi qua không thể kể hết nổi gian truân và thất vọng! Nhưng cũng không thể quên những người bạn chí tình chí nghĩa và cũng không thiếu những loại người phản trắc dù lúc trước tò tò bu bu nịnh hót như loại Thân Công Báo hay Bá Hỷ!!!!!
Giờ chúng nó giàu rồi không tiếp xúc với mình nữa còn mình vẫn luôn giữ bản chất thật tình nên tới nay cốt khỉ vẫn hoàn cốt khỉ ?!
Khuyến cáo:
Mọi bài viết - ý kiến đóng góp chân thành xin gửi về cho chúng tôi qua Email: chodat.com.vn0@gmail.com. Chúng tôi sẽ cập nhật và bổ sung theo quy định hiện hành của Bộ Thông tin và Truyền thông Việt Nam. Xin cảm ơn quý Anh/Chị độc giả.
|
Được tài trợ:
Dịch vụ chạy quảng cáo Bất Động Sản: Chợ Đất
Bình Luận