Tào Tháo: Lôi kéo người tài cần bốn chữ : Thành - Tín và Khoan Dung

Lượt xem: 1293 ||| Lượt thích: 0

 

 

 

 

[Muốn lôi kéo nhân tài, trước hết phải lấy chữ thành để đãi người, thứ đến là chữ tín để có người, thứ ba là biết khoan dung]

  • Năm 200, Viên Thiệu đại bại trước Tào Tháo ở Quan Độ. Phần lớn quân nhu, châu báu vàng bạc, bản đồ của Viên Thiệu đều rơi vào tay Tào Tháo, bao gồm cả thư tín số người bên Tào Tháo, ngấm ngầm viết cho Viên Thiệu, giấy trắng mực đen, chứng cứ như sơn, phàm những ai từng có thư từ đi lại với Viên Thiệu đều kinh hoàng lo lắng, suốt ngày sống trong sợ hãi. Nhưng Tào Tháo đã hạ lệnh cho đốt hết số thư tín đó. Tào Tháo đã giải thích: “Trong lúc Viên Thiệu còn mạnh, ngay ta cũng chưa biết có giữ nổi mình không, trách gì mọi người!”. Câu ấy lại càng được lòng người chưa nói tới số người còn đang nghi ngờ, đắn đo chọn lựa, ngay cả những người không dính líu gì, đều rất cảm kích trước tấm lòng khoan dung, độ lượng, cách đối nhân xử thế của Tào Tháo.

Tào Tháo nói rất hay, tính toán thật tinh tế. Tào Tháo hiểu rất rõ, một khi sự việc bại lộ, không phải chỉ có một hai người bị xử lý. Vì trong tình trạng địch mạnh ta yếu, thắng thua chưa rõ, thì ai chẳng muốn lo cho mình một đường rút? Khi đó, sô người đứng núi này trông núi nọ không phải là ít. Đương nhiên không phải ai cũng là gián điệp cho bên kia, chẳng qua là số đông muốn dính với cả hai bên, nhưng thế nào là dính thế nào là không, đều chưa được phân rõ. Nhưng theo lý luận phong kiến, không trung tức là phản nghịch. Chỉ cần có thư tín đi lại với Viên Thiệu thi dấu hiệu nghi vấn là thông đồng với địch, có nhảy xuống Hoàng Hà cũng không rửa sạch. Nếu như truy cứu từng người từng người một, thì e có đến hơn nửa số người không giải thích nổi. Đã không truy cứu được, chi bằng làm ơn làm phúc, không truy cứu nữa là xong. Hơn nữa, làm ơn làm phải cho trót, cho đốt sạch mọi chứng cứ, mọi người yên tâm. Như thế này thì số người có bụng dạ khác sẽ hối hận, sẽ ghi nhớ ân đức; số người vốn trung thành, càng thêm trung thành tận tuy. Như vậy, hơn hẳn cách lôi một đống người ra trừng trị, làm suy yếu lực lượng của chính mình.

Ở đây rõ ràng Tào Tháo thể hiện tố chất thiên tài của nhà chính trị. Nếu nói, Tào Tháo, thể hiện sự thông thái, biết nhìn xa của một nhà chính trị trong chuyện triệu Đổng Trác về kinh, hay lập Hợp Phì hầu làm đế, thì với sự việc vừa miêu tả, Tào Tháo đã bộc lộ tính cách anh hùng đại lược của nhà chính trị. Tào Tháo hiểu rõ, bất luận là đấu tranh quân sự hay đấu tranh chính trị, bằng chứng quan trọng nhất là chính nghĩa, nguồn vốn quý báu nhất là nhân tài. Muốn lôi kéo nhân tài, trước hết phải lấy chữ thành để đãi người, thứ đến là chữ tín để có người, thứ ba là biết khoan dung. Con người ta muốn hình muốn vẻ. Trên đời này làm gì có đội ngũ chỉ một mầu? “Nước trong quá thì không có cá, người xét nét quá thì ai theo?”, đôi khi còn phải vờ vĩnh là hồ đồ. Có vờ hồ đồ mới khoan dung người, biết khoan dung mới được lòng người, được lòng người mới được thiên hạ. Tào Tháo hiểu được đạo lý đó, nên Tào Tháo mới thắng.

#taothao #vienthieu 

(Theo Luận Anh Hùng)


David Nguyen Minh

Không chối bỏ những phẩm chất đáng học hỏi của Tào Tháo. 
Nhưng trong thời điểm hiện nay thì có vẻ không phù hợp lắm. Vì những bí mật (thư tín) quan hệ như vậy sẽ lại là những thứ dùng để chi phối, khống chế, điều hướng… nhau trong các ý đồ chính trị của các đảng phái chứ không hề “khoan dung” như ngày xưa.

Tách

Mình thì thấy cách dùng người như thế là lão khôn ngoan (cái trí) hơn gọi là "khoan dung, độ lượng" (cái đức). Tách bạch ra mà nói thì cái trí dùng người của Tào Tháo tạo cho ông ta cái vỏ bọc hoàn hảo để người theo mình khó mà xét xét, dễ hiểu lầm giữa lợi dụng với lòng tốt. Suy cho cùng, Tào Tháo dù bị gọi là gian hùng thế nào đi nữa thì cũng có bạn tri kỉ, quân sư lỗi lạc, bề tôi trung thành. Lưu Bị dù đức tính tốt đẹp đến đâu cũng có kẻ thù không đội trời chung. Đến Tôn Quyền dẫu một đời thể hiện hoà nhã nhưng hai bên đều có thù địch. Cho nên cái nết đối nhân xử thế tốt đẹp của Tào như bài nói chẳng thể chắc chắn gọi là đức (khoan dung, độ lượng), nhưng sự thật khách quan thể hiện Tào Ngụy vẫn tồn tại một phương là có nguyên do cả.

Thành Nguyễn Văn

Hồi đó đọc truyện Tam quốc trong đó tả Tào Tháo là kẻ gian hùng cho nên mình rất ghét cho nên điều gì liên quan đến ông ta mình đều cho là xấu xa là dở tệ. Bây giờ đã có tuổi mình nhìn khách quan hơn ông ta mình mới thấy ông quả đúng một thiên tài. Bây giờ càng đọc mình lại càng thấy thích ông ta không thua gì Lưu Bị nếu không muốn nói là hơn cả Lưu Bị.

Nghiep Chanh

chỉ cần bạn có dc một phần nhỏ trí tuệ của ông chắc chắn giám khẳng định một điều bạn sẽ vươn tới đỉnh cao của sự nghiệp bạn sẽ bước chân vào bộ chính trị

Tramat Hanoi

Đọc Tam quốc tới đoạn đốt thư, không thể không ngẫm nghĩ. Mặc dù chỉ được mô tả vỏn vẹn vài câu.

Võ Tài

Xem truyện Tam quốc thì mọi nhận biết hay đổ dồn vào hai chữ “đa nghi” khi nói về Tào Tháo. Thực chất là chưa phản ánh đúng và đủ phẩm chất vốn có của Tào Tháo.

Cong Bang Vu

Truyện cũng chỉ là chuyện  dã sử chưa chắc là chính sử. Và chuyện đốt những gì thư tín của văn thần mưu sỹ thông gian  giữa hai bên là ko có và nhất với tào tháo. Thà ta phụ người chứ đừng để người phụ ta thì làm sao có chuyện đó. Và đốt chỉ là bản phụ mà thôi để lấy lòng và trừ thì dần tính.  Mưu của tào tháo ko vừa

Lê Chí Bình

Trí của họ tào là cái trí thức bình thường của thế gian, nguoi thế gian cũng vay, vậy cánh khong tệ nhưng không có người đời sau thừa kế .

Đỗ Tĩnh

Chẳng qua tuỳ cơ ứng biến? bản chất con người và tài năng là quan trọng, kẻ dã tâm kẻ nịnh thần phản phúc thì cần trừ khử..?

Dũng Công

thời nào cũng vậy, nếu cứ học theo người xưa sẽ thành công, bây giờ do ích kỷ bè phái mà đấu đá lẫn nhau dẫn đến suy thoái nhanh chóng.

Pham Quang Phuc

Không phải ngẫu nhiên mà lãnh tụ TQ thời hiện đại MTĐ khâm phục Tào Tháo nhất và đánh giá Tào Tháo là vua của các vua

Lương Lê

Hiện tại. Lo da chảy. Da nhắc nhở. Và nhân dân đã chịu vất vã. Tại sao họ không lo
Cho dân. Không thể khoan dung được.  Tưởng đi sai đường. Tương thành giac.

Phạm Tuấn Vũ

Người xưa có câu cực hay " Trong bụng tể tướng có thể bơi thuyền " 
lòng dạ độ lượng rộng rãi mới ôm được cả thiên hạ

Chế Thành

Khi trước Sở Trang Vương mở tiệc , nhân lúc đèn vụt tắt có viên Tướng nhân đêm tối sàm sỡ Vương Phi , phi nhanh tay giật được dải mũ làm bằng chứng. Sở Trang Vương bèn hạ lệnh cho tất cả người trong tiệc đều phải bỏ dải mũ trước khi đèn sáng trở lại, coi như ko truy cứu để tất cả văn võ được vui vẻ trọn vẹn . Mấy năm sau Sở Trang Vương đích thân chiến đấu với cường địch nước Tấn, có viên tướng Tưởng Hùng hăng hái can đảm lập đại công hỏi ra mới biết chính là kẻ phạm thượng khi trước . Lấy bao dung mà thu phục lòng người chính là cái tài của bậc Quân Vương Bá Chủ vậy! Tháo cũng nắm rõ được cách thu phục nhân tâm như thế

Thanh Mai

Hồi xưa giỏi vo cong thi anh hung .the ky 21 khi dung den vo cong thi không nhớ 
Gi nen co cau .4.0.nghe .

Nguyen Vu Nam

Nhiều quá nên ko thể tự chặt tay chặt chân mình ngay lập tức. Nhưng sẽ chặt và thay thế dần . Lúc đó mà Tào làm căng thì có mà toang luôn

Nguyen Van Dan

Rất đồng tình với chủ bút. Không sai, Tào Tháo được xem là một nhà quân sự, chính trị lỗi lạc xưa nay hiếm có ; biết lùi , tiến tuỳ thời. Sở dĩ ông ta tha cho quan viên dưới trướng  tội thông đồng với Viên Thiệu là vì lúc đó Ông chưa đủ tự tin trước Lưu Bị  , lực lượng lại mỏng yếu mà “ đại địch” đang trước mặt. Trong mắt của Tào Tháo chỉ có Lưu Bị là đối thủ của Ông còn thiên hạ Ông coi như cỏ rác. Tình hình lúc đó mà ông mang toàn bộ quan viên và dòng họ của họ ra xử trảm hết thì khác nào ông tự chặc đứt tay chân mình. Đó là cục diện chính trị thời trung cổ, rất tiếc nếu Thời này Tào Tháo còn sống và giữ chức Tổng Bí Thư của Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa thì đừng nói là ông tru di tam tộc lũ quan viên “dưới trướng” của ông tham nhũng đục khoét mà ngay cả con đẻ của Ông mà phạm tội thì chắc chắn Ông cũng không tha?

Mạnh Tường Lê

Truyện Tam Quốc Chí được viết theo nhân sinh quan của người TQ xa xưa do đó các nhân vật đã được miêu tả một cách rất đặc trưng, quá đáng. Chẳng hạn nhân sinh quan về tính "chính đáng" (legitimity, légitimité) của vua chúa là huyết thống chứ không phải tài đức. Do đó Lưu Bị đã được thổi phồng một cách thiên vị ; Tào Tháo đã bị dìm hàng một cách ngược lại.
Ngày nay, nếu muốn "Luận Anh Hùng" đòi hỏi chúng ta phải thoát ra khỏi các thành kiến, tiêu chuẩn của ngàn năm trước. 
Nói cách khác là cần có một cái nhìn hiện đại chứ cứ bình luận theo kiểu cũ chẳng có ích lợi gì vì đã có hằng hà vô số rồi.

Nam Thien

Thu phục nhân tâm là việc khó làm mà làm được đó là những người nổi tiếng xưa cũng như nay mà thôi

 

 

 

Khuyến cáo:

  • Bài viết KHÔNG PHẢI lời khuyên tư vấn tài chính - đầu tư - pháp lý chính xác 100%. Vui lòng xem qua Tuyên bố Miễn trừ trách nhiệm Nội dung của chúng tôi.

  • Bài viết có thể có thể bị trì hoãn, chưa cập nhật, bỏ sót hoặc thiếu chính xác tại thời điểm quý độc giả xem.

  • Chợ Đất cố gắng mang đến nhiều thông tin đa chiều nhất có thể từ quý độc giả và nhiều nguồn minh bạch nhất có thể.

  • Quý Anh/Chị trước khi đầu tư - mua bán - giao dịch xin cân nhắc thật kỹ.

  • Chúng tôi không chịu trách nhiệm trước mọi tình huống không mong muốn liên quan đến thông tin được đăng tải trên bài viết (nếu có).

Mọi bài viết - ý kiến đóng góp chân thành xin gửi về cho chúng tôi qua Email: chodat.com.vn0@gmail.com. Chúng tôi sẽ cập nhật và bổ sung theo quy định hiện hành của Bộ Thông tin và Truyền thông Việt Nam.

Xin cảm ơn quý Anh/Chị độc giả.

 

 

 

Được tài trợ:

Dịch vụ chạy quảng cáo Bất Động Sản: Chợ Đất

Dịch Vụ Quảng Cáo Bất Động Sản Uy Tín Hàng Đầu HomeHere.vn

 

[LIKE] Bài viết hay

 

Bài viết chưa đủ với bạn ? Hãy tìm kiếm !

 

Bình Luận