Kinh nghiệm thương trường rút ra được từ truyện Tam Quốc Diễn Nghĩa
(Bài viết chia sẻ quan điểm cá nhân của tác giả Tâm Bất Động Sản)
[Kinh nghiệm thương trường học từ Tam Quốc]
- Kinh nghiệm của Gia Cát Lượng cho ta thấy: Đôi khi vào doanh nghiệp tư nhân còn có đất phát triển hơn vào doanh nghiệp nhà nước.
- Kinh nghiệm của Lã Bố cho ta thấy: Nhảy việc nhiều quá sẽ dẫn đến việc không còn ông chủ nào dám nhận.
- Kinh nghiệm của Bàng Thống cho ta thấy: Vẻ ngoài xấu xí quá sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả khi đi phỏng vấn xin việc.
- Kinh nghiệm của Mã Tốc cho ta thấy: Dù những môn chuyên ngành có học tanh tưởi đến đâu thì chưa chắc đã có ích khi làm việc thực tế.
- Kinh nghiệm của Dương Tu cho ta thấy: Trong công việc, nếu luôn tỏ ra cao minh hơn lãnh đạo, tất sẽ chết thảm.
- Kinh nghiệm của Tào Tháo cho ta thấy: Muốn làm ăn được trên thị trường, trước tiên phải đề cao chính sách của Nhà nước. Muốn làm doanh nghiệp của mình lớn mạnh thì phải không ngừng hợp nhất các doanh nghiệp khác vào và đè bẹp các hộ kinh doanh cá thể.
- Từ cuộc đời của Đại Kiều, Tiểu Kiều, có thể rút ra: Đàn ông vừa có tiền, vừa có tài, vừa đẹp trai thường sẽ không thể cùng bạn đi tới cuối cuộc đời.
- Từ gia đình Tư Mã, ta thấy: Đi làm thuê cho người khác, chẳng thà tự mở công ty.
- Kết cục của Trương Phi cho ta thấy: Phải đối xử tốt với nhân viên, nếu chỉ suốt ngày đè nén áp bức, chắc chắn sẽ phải chịu hậu quả, họ có thể bỏ việc tập thể hoặc nhảy việc.
- Cuộc đời Hoàng Trung cho ta thấy: Tuổi tác không thành vấn đề, quan trọng là thực lực. Đừng coi thường nhân viên già. Đôi khi họ làm còn tốt hơn nhân viên trẻ.
- Từ câu chuyện ba lần tới lều tranh, ta thấy: Một người có bằng cấp hay kinh nghiệm làm việc hay không không quan trọng, cái chính là phải biết tự quảng cáo bản thân mình, nâng cao danh tiếng của mình, đến lúc đó tự dưng có người tìm đến nhà, mời đi làm với mức lương cao, đồng thời cũng không được quên làm bộ làm tịch để nâng cao giá trị bản thân.
- Kinh nghiệm của Trần Cung cho ta thấy: Ông chủ muốn tìm nhân viên tốt đã khó, nhân viên muốn tìm ông chủ tốt để cống hiến còn khó hơn.
- Câu chuyện về ngựa Xích Thố cho ta thấy: Đồ hàng hiệu quả thật hơn đời, cho dù là second hand đi nữa, vẫn được người ta mua với giá cao, bày trong nhà như một món đồ xa xỉ vẫn thể hiện được sự giàu có của gia chủ.
- Kinh nghiệm của Hoa Đà cho ta thấy: Chỉ có kỹ năng chuyên ngành thôi thì chưa đủ. Quan trọng là phải được nhà nước chứng nhận, đủ giấy tờ hợp pháp, phải qua được những thí nghiệm lâm sàng. Những phòng mạch tư nhân hay thầy thuốc rong nói chung không thể tin được.
- Câu chuyện Tào Tháo mời Từ Thứ cho ta thấy: Trong cuộc cạnh tranh khốc liệt tìm nhân tài, có thể không từ một thủ đoạn nào cả. Cho dù mời người đó đến công ty ăn lương không, chẳng phải làm gì cả, còn hơn là để anh ta làm việc cho đối thủ, ảnh hưởng đến tiền đồ của công ty mình.
- Kinh nghiệm của Mã Siêu cho ta thấy: Nếu không tự kinh doanh được một mình thì tốt nhất nên tìm ông chủ nào đó mà làm công.
(Theo Tâm Bất Động Sản)
1/ Lữ Bố vì Điêu Thuyền mà giết hại Đổng Trác, phụ thân của mình. Chỉ vì một người con gái mà quên cả ơn nghĩa, quên cả việc hệ trọng 2/ Tào Tháo từ một quan triều đình nhỏ bé, ám sát Đổng Trác bất thành, phải trốn chui chốn nhủi, nhưng nhờ nắm bắt tốt thời cơ đã xây dựng một đế chế Tào Ngụy vô cùng huy hoàng 3/ Lưu bị một thân một mình xây dựng được nước Thục, tạo ra thế chân vạc do cũng nhờ nhân nghĩa, thu phục được người tài. 3 lần vào lều tranh thuyết phục Gia Cát Lượng, quỳ gối van xin cuối cùng có được một vị quân sư đại tài. Ngoài ra còn chịu biết bao nhiêu khổ cực, nhục nhã mới thành 4/ Tôn Quyền không có tài như Tào Tháo, không nhân nghĩa bằng Lưu Bị nhưng lại là một nhân vật có con mắt nhìn người tinh tường, tận dụng tốt tướng của mình là Chu Du, Lục Tốn…đánh đuổi được quân Tào tại trận Xích Bích, đuổi quân Thục tại Di Lăng. Viết nên trang sử hào hùng 5/ Các vị tướng trong Tam quốc như Quan Vũ, Trương Phi, Mã Tắc, Ngụy Diên…tuy anh dũng, lập được đại công nhưng do kiêu ngạo, khinh địch, chủ quan đều bị chết thảm 6/ Lưu Bị vì quá nhân nghĩa, đã bỏ lỡ khá nhiều cơ hội, không muốn chiếm lấy Tây Xuyên, phải dồn một vị quân sư tài năng Bàng Thống vào chỗ chết 7/ Trương Phi hét một tiếng, tướng quân của Tào sợ đến ói máu mà chết. Gia Cát Lượng chỉ nói vài câu mà Vương Lãng cũng tức đến bệnh mà qua đời 8/ Trước đại chiến Xích Bích, chỉ vì một bức thư giả mạo của Gia Cát Lượng mà Tào Tháo đã giết chết hai viên tướng trung thành, dũng mãnh và giỏi thủy quân nhất của mình. Rốt cuộc, vì không giỏi đánh trận dưới nước nên đã đại bại, xém chết 9/ 18 lộ chư hầu phạt Đổng Trác, vì muốn tự xưng đế nên đại nghiệp không thành, anh nào cũng chết thảm 10/ Khổng Minh tài trí hơn người, gặp được chủ công tốt nhưng không có thời, Bắc Phạt 10 năm, khó khăn lắm mới dồn Tư Mã Ý vào trong trận lửa, ai ngờ đâu trời lại mưa, cứu Tư Mã Ý một bàn thua trông thấy, Gia Cát Lượng cũng do vậy mà chết, tâm nguyện chưa thành
|
Khuyến cáo:
Mọi bài viết - ý kiến đóng góp chân thành xin gửi về cho chúng tôi qua Email: chodat.com.vn0@gmail.com. Chúng tôi sẽ cập nhật và bổ sung theo quy định hiện hành của Bộ Thông tin và Truyền thông Việt Nam. Xin cảm ơn quý Anh/Chị độc giả.
|
Được tài trợ:
Dịch vụ chạy quảng cáo Bất Động Sản: Chợ Đất
Bình Luận