Tâm sự một chuyến đi xem dự án bất động sản
SẮP 2/9 RỒI. BỒI HỒI NGỒI VIẾT LẠI MỘT KỶ NIỆM NHỎ, KHÁ THÚ VỊ VỀ TRONG QUÁ TRÌNH LÀM ĐẦU TƯ BẤT ĐỘNG SẢN
Ngày này, gần kỳ Lễ 2/9 năm ngoái (2020), mình có chuyến " vi hành " về Đất Thủ - Bình Dương.
Trước cuộc hẹn
Sau rất nhiều lần được số máy đuôi 551 gọi vào các khung giờ: 9h sáng, 17 h chiều và cả đôi lúc 22h đêm.
Ròng rã khoảng 20 ngày như vậy. Vào một tuần đẹp trời, tớ quyết định "đi theo tiếng gọi". Đó là một bạn nữ còn trẻ, giọng vui, chất giọng Nam pha Bắc, tên Tr., làm sales cho một Công ty BĐS đóng tại Thủ Dầu Một, có VPĐD tại Thủ Đức.
Tối hôm ấy lúc 10h, bạn gọi lại ấn định chắc 6h mai đón tại Lote Q7. Theo giới thiệu rất nhiều lần là đất thuộc dự án, nằm tại trung tâm TP mới Bình Dương, ngay cổng ĐH Miền Đông. Diện tích, giá cả, pháp lý ở mức siêu chuẩn. Tớ tin. Nhưng vẫn xác định tâm thế là đi Bến Cát, Bàu Bàng.
Bắt đầu chuyến đi
Đúng 5h45 tớ đi bộ sang, có mặt tại điểm hẹn. Chờ mãi 6h30 mới có một cái xe Fotuner đến.
Bác tài khá trẻ, kém tớ 5 tuổi. Tớ định lên xe thì bác tài nói chưa chạy, vì còn đợi thêm một người nữa. Đến 7h vẫn không thấy người đó, bác tài rút máy gọi cho một ai đó rồi nói với tớ lên xe. Xe chạy một lúc đến Hiệp Bình Chánh - Thủ Đức thì dừng. Bên vệ đường có một tốp người đứng đợi.
Nhìn nhanh tôi thấy có 2 bộ veston nam cắt khá đẹp, một bộ màu đen, một bộ màu ghi. Phía sau có 2 bộ váy đen & sơ mi trắng. Kế bên còn có một bộ quần âu đen - áo khoác nắng. Thì ra đây là nhóm người của Công ty BĐS, họ đi cùng xe lên Dự án trung tâm TPM Bình Dương.
Lên xe nào !
Hiệu lệnh lên xe. Tôi tự tay mở cửa ghế trước lên ngồi ở vị trí lúc nãy ngồi, bỗng nhiên một bạn nữ nhỏ thó mở cửa xe, tay cầm quả ổi đang cắn dở kéo tôi xuống. Giọng đanh gọn: Anh xuống dưới ngồi. Tôi bị đẩy xuống hàng sau cùng của chiếc Fotuner. Kèm cạnh tớ là một bộ veton màu ghi.
Xe chuyển bánh được khoảng 20 mét. Cậu ta bắt đầu ấn nút " Enter" vào đề: Dạ ! Em xin giới thiệu, em là K., trưởng phòng KD đấy. Anh là H phải không a ? Anh đến từ Q7? Dạ. Anh đẹp trai quá. Da anh nâu quá. Dạ. Em xin nói nhanh về Dự án....
Tớ hơi nhăn mặt vì trên xe lúc đó vẫn đang chí choé, nhốn nháo trên hàng ghế trước. Đặc biệt là mùi hồng xiêm từ anh bạn veston màu ghi đậm đặc quá nên tớ chữa sẵn sàng. Tớ bình thản ra hiệu tay và trầm giọng: Bình tĩnh em. Từ từ đã. Chút nữa bắt đầu. Thần giao cách cảm và qua quan sát cậu ấy chắc biêt cũng khó thể chủ động dẫn dụ được. Xe chạy 2km. Lúc đó tôi quay sang nói: Bắt đầu đi em...
Ok vào đề ...
Được thể cậu ta ấn nút "Enter": Nào là vị trí Dự Án, phía Đông cách chỗ nọ bao nhiêu phút, phía Tây cách chỗ kia bao nhiêu phút. Rồi đến tiện ích nội ngoại khu....Lâu lâu cậu liếc nhìn và hỏi: Anh có hiểu không ? Anh hiểu nội khu là gì không ? Anh hiểu phức hơp là gì không ?... Mùi hồng xiêm vẫn ngào ngạt và đậm đặc.Tôi rút khẩu trang thủ sẵn, trước khi đeo vẫn không quên giả vờ quay mặt ra kính ho nhẹ vài cái và nói là đang bị cảm. Tiếng phát thanh của cậu NV vẫn tiếp tục đều, tay chỉ loạn xạ, lúc chỉ sang bên phải bên trái, lúc đập vào thành ghế, thậm chí vỗ đùi tôi: Anh biết không? Tuần trước em chốt 4 lô. Tiếc quá, trật 1 lô. Đấy. Anh xem anh ngồi ghế đầu ( bộ veston đen) Sếp phó (PGĐ) em, anh ấy bán giỏi lắm, trong 3 tháng bán 15 lô, nhà anh ấy 3 lầu ở Gò Vấp. Còn 2 bạn nữ kia mới vào được 3 tháng, bán hơi kém, bình quân mỗi tháng bán được có 2 lô. Chán. Đấy. Giờ bạn đang chăm sóc chị khách bên cạnh. Chị khách xem nếu ưng chị ấy sẽ đầu tư 8 lô.
Nhìn nhanh, tôi thấy chị mà gọi là khách kia mặc áo khoác nắng khi nãy. Chị còn trẻ. Nhìn phía sau nhìn cũng được. Bất chợt tôi thấy chị khách đưa tay phải lên gãi tai, tay chị cầm cục 2 tiền loại 500k. Cậu bên cạnh tôi bồi: Đấy. Chị đó mang tiền cọc đó anh.
Trên xe chị khách nói khá nhiều. Nào là mới mua 2 nền ở Long Khánh. Đầu năm chị cũng có mua 5 nền ở Tân Kim - Cần Giuộc. Cũng toàn DA bên em. Giờ có nhiều người đang muốn mua lại của chị, tính ra lợi nhuận toàn 15 đến 30%....Tôi gật gù. Bất chợt tôi nhìn thấy cái cổ áo sơ mi trắng lòi ra một chút qua chiếc áo chống nắng khoác vội của chị khách
VIP.
Trên xe, tôi tuyệt nhiên không nói gì vì xe ngột ngạt, mùi vị quá. Chỉ gật gù và thỉnh thoảng biểu cảm cơ mặt.
Cuộc nhồi sọ kéo dài khi xe đến trung tâm TP Thủ Dầu Một thì bắt đầu ngừng. Lúc này mọi người nhốn nháo. Tôi thì quay mặt, áp sát cửa kính nhìn ra ngoài để cảm nhận phố phường. Dù rất nhiều lần qua nơi này, nhưng tôi hay quan sát mọi sự đổi thay mỗi vùng đất mà mình đi qua.
Bất chợt tôi quay sang hỏi cậu veton ghi: Đất ở xã nào Bàu Bàng em ? Vô thức và như chưa từng nói với tôi là đất ở TPM, cậu ta vô tư nói: Dạ. Ở xã X anh. Nhanh lắm 5 phút từ ngã 3 này thôi. May cho cậu ta là tôi không thắc mắc vì sao lại đi Bàu Bàng. Chuyến đi này tôi xác định trước, kể cả chở ông đi Tây Ninh ông cũng đi.
"Tham quan" dự án nha
Sau khoảng 40 phút nữa xe đến Dự án. Từ xa, tôi thấy khoảng 100 người và khoảng 20 cái xe 7 chỗ các loại. Đám người đang bu vào một vòng xuyến trung tâm của DA. Càng đến gần, tiếng nhạc càng rõ và mạnh. Bài hát " Cô gái Sài Gòn đi tải đạn" do tốp ca Đoàn Nghệ thuật QK7 phát ra hào khí từ chiếc loa công suất lớn gần đó.
Tôi xuống xe. Cậu veston ghi xuống trước đỡ tay tôi và nhắc anh cẩn thận. Tôi thấy mình giống một người bệnh hay một nguyên thủ.
Ra khỏi xe cậu ta vẫn cầm tay tôi như sợ tôi chạy mất hoặc là sợ sếp cậu không nhìn thấy cậu " mang gà" đến để tính chỉ tiêu cứng thì phải. Chưa kịp thở vài phút. Cậu ta vẫy tay ra phía xa. Khoảng 2 phút sau, có hai bạn nữ đến. Tay cầm một tập sổ và bút. Bạn nữ người nhỏ thó nhắc tôi. Anh ơi làm thủ tục cọc để chọn chỗ anh. Tôi nói. Để anh tham quan tý đã chứ. Xem tình hình cảnh quan, mặt mũi DA thế nào đã em. Bạn nữ tiếp. Anh cứ cọc đi rồi tham quan sau. Liếc nhanh xung quanh tôi, cả trước, sau và hai bên đều diễn ra đặt cọc một cách sôi động. Các quyển tiền 500k tràn ngập. Mỗi một giấy viết cọc tôi thấy viết nhanh không quá 2 phút. Xong cũng "khách" đó lại chạy sang góc khác viết cọc.
Lấy lý do nhạc ồn ào và muốn đi bộ xem DA để cảm nhận phong thủy, đất trời Bàu Bàng chút. Tôi ra hiệu cho cậu veston ghi đi cùng. Đi mấy bước thì bạn nữ nhỏ thó cầm một chiếc dù chạy theo. Bạn này khi nãy cũng đi cùng xe tôi. Tôi nói, không cần ô dù đâu em. Phơi cho khoẻ, nay gió mát. Dù vướng lắm. Thế là bạn nữ ném lại cái dù cho một bạn nữ khác rồi tất tả chạy theo chúng tôi. Tôi đi cùng bạn veton ghi và bạn nữ nhỏ thó thoát ra khỏi đám đông ồn ào. Cứ đi được khoảng 15 mét thì hai bạn này lại thay nhau nói: Anh ơi. Tham quan vậy là OK rồi. Tôi nói chưa em. Và cứ tiến thẳng. Buổi hôm đó tôi cho hai bạn đi bộ thể dục khoảng 2km, quanh các con đường ngang dọc và đường bao của DA. Tội bạn nữ. Có cái dù quăng lại. Mặt mũi nhăn như đít khỉ. Cậu veston ghi cũng uể oải. Làn da cớm nắng của cậu chắc rát lắm dưới ánh nắng Bàu Bàng lúc gần 11h trưa. Tôi thì thấy thú vì quen rồi.
CHỐT ?!
Đã đến lúc tôi thấy cần phải chủ động "chốt". Không phải là "chốt hàng" mà là chốt vấn đề của buổi đi hôm nay.
Tôi hỏi: Bọn em làm này lương cứng được 4 triệu không ? Bạn nữ nói em được 4,5 triệu. Bạn nam thì không nói gì và lau mồ hôi nhìn ra xa về phía trảng cao su quanh dự án
Tôi tiếp: Anh nói nhanh này. A cũng mới tham gia đầu tư, nhỏ lẻ thôi. Mọi thứ a cần phải xem xét, cân nhắc nhiều. Giai đoạn này khó khăn nhiều do dịch bệnh, mọi cái chắc bọn em biết đó. Bọn em làm cũng lương cũng chỉ 4,5 triệu thôi, đồng tiền giờ kiếm cũng khó khăn. Mọi cái phải từ từ....Đại loại tôi cũng có ý chia sẻ ngắn thêm các bạn một vài điều về tính chân thực trong truyền đạt tin và tư vấn cho khách hàng.
Tôi chốt. Hôm nay vậy đã nhé. Bọn em có số anh rồi. Găp thế này cũng là một cái duyên rồi. Có gì anh thông tin và mong bọn em hỗ trợ giúp anh. Kể cả có DA khác mà tiềm năng thì cũng tương tác cho anh.
Cuối cùng cũng được về
Thế là tất cả cùng về. Xe tôi là một trong các xe về trễ nhất. Tội nghiệp hai bạn. Ngày hôm nay quả thực là vất vả cho các bạn ấy. Nhưng điều mà tôi ái ngại nhất và cũng thương cho các bạn là làm lương có 4,5 triệu cứng, hoa hồng thì chắc là khó rồi. Bao khoản chi phí, rồi công sức bỏ ra. Vậy mà các bạn nói dối khách từ lúc gọi điện tư vấn cho đến lúc lên xe. Sai lệch về vị trí dự án, diện tích, giá cả đều không đúng. Thậm chí DA này về sau check còn thiếu nhiều về pháp lý nữa. Các bạn cũng là nạn nhân thôi. Như con em mình thôi. Biết sao giờ, xã hội này, haizz ...
Xe lăn bánh về TP HCM. Lúc đi rôm rả bao nhiêu, lúc về xe như đưa đám. Không ai nói với nhau điều gì. Bạn nữ mệt mỏi ngủ gục. Bạn nam veston ghi buồn, ngáp lên ngáp xuống. Nhìn nhanh từ phía sau tôi cũng thấy tội bạn. Bộ veston khá nhàu, đôi giày chắc lâu không quẹt xi. Ngẫm cái sự làm bất động sản này khổ vô cùng. Ai cũng phải gồng mình lên ra vẻ hiểu biết, ra vẻ sành, ra vẻ đẳng cấp, ra vẻ sắp giàu...mà thực chất thì nhiều nỗi khổ rất cơ bản của đời thường ai hay? Qua quan sát tôi thấy đại đa số là như vậy. Tôi cũng là dạng thượng vàng hạ cám, đói nghèo, khổ ải đủ cả nên tôi hiểu. Vì vậy, tất cả nên hướng tới sự giản gị và chân tình giữa các bên thì may ra mới tồn tại.
Đến gần 13h xe về đến Hiệp Bình Chánh. Bạn nữ xuống trước. Cũng không kịp chào ai. Bạn phi xuống dưới ánh nắng gay gắt, chạy vào trong một con hẻm. Xe lại chạy tiếp, đến một quán cà phê thì bạn nam xuống và kêu tôi cùng xuống. Tôi nói, xe không về Quận 7 hả. Bạn nói, em bắt Grab bike cho anh về. Bạn vẫn đặt app và thanh toán tiền cho grab trước khi tôi lên xe.
Tôi đã trải nghiệm "du lịch" kiểu này khá nhiều. Đi với tâm thế thoải mái, nếu thuận thì tham gia đầu tư. Mọi sự mình thấu, mình kiểm soát được nên không bao giờ để các bạn sales có "cơ hội" mang danh "lừa khách".
Dịch bệnh kéo dài, gần kỳ Lễ 2/9 rồi. Năm nay thì còn rảnh dài. Ngồi buồn nhớ lại kỷ niệm đúng kỳ này năm ngoái có chuyến đi sát dịp Lễ nên viết đôi dòng lan man bày tỏ. Bà con cùng chia sẻ trải nghiệm nhé.
(Theo Trường Sơn)
Nguyễn Văn Tới
E cũng từng được như thế này rồi! Hôm đó đi theo gia đình để xuống dự án xem, bạn nói cách Bình Dương khoảng 5', chạy miết qua cả khu Đại Nam của chị Phương Hằng, sang đến Bến Cát! Dừng chân tại dự án! Bao bọc xong quanh là rừng cao su đang thu hoạch, 4 ngôi nhà được xây dựng liền kề nhau 1 trệt 1 lầu kiểu mẫu. Thực ra dự án rất bình thường, ổn k vấn đề gì. Nhưng mình chỉ không hẳn là thích cách bạn sale đó dẫn dắt khách đi vòng rất nhiều, k chịu thả gim định vị trước mà cứ nói đi sắp tới rồi. Không có nhà điều hành mà là lều dựng để chốt giữa đường! 1 lúc sau 1 anh sếp trên xuống nói về vấn đề lướt cọc ở đây...gạt phăng đi về việc giá cả và đầu tư đất trồng cây lâu năm lô lớn ở gần đây! Thế là thôi e cũng k nói gì, im lặng rồi ra về trong khi mình là người đi đầu tư thực tế, vừa mới đầu tư khu vực này nhưng là đất CLN xong. E cũng làm sale, cũng đi đầu tư, cũng đi học hỏi đây đó nhưng tuyệt nhiên thứ e làm và cần là sự trung thực thẳng thắn. Cứ thẳng thắn thì mình nhận định dự án k ổn thì có dự án sau lại giới thiệu. Chứ như thế này thì chỉ làm cảm giác k muốn làm việc nữa.
À còn 1 vụ sale bảo đất Bến Lức, đi xem lại là Cần Đước, có sổ nhưng bảo sổ ở công ty tý a về cọc e đưa a xem...
Lộc Nguyễn
Mang danh đi lừa đảo cũng trang phục lịch sự một tí, thơm tho hoặc ít nhất là không có mùi. Hẹn khách thì đi sớm hoặc đúng giờ cho nó uy tín, khách còn có cảm hứng nghe tư vấn. Tư vấn dự án thì cũng chân thực chút, khoe khoang chốt đơn nhiều thì cũng có chụp phiếu thu, phiếu gửi tiền cho khách tin chứ. Ngay từ đoạn đầu bỏ công, bỏ sức nhiều đi lừa mà k có thiện cảm cho khách từ đầu rồi.
Hoàng Minh Duyệt
Cảnh này sao chua chát thế, ai mới vào nghề Bđs bán đất nền đều phải làm việc này, thực sự không đúng chút nào nhưng vì miếng cơm manh áo mà đành phải chấp nhận, em đọc qua thấy bạn Sale cực quá và rất tội nghiệp giống như em hồi trước nhưng em may mắn cái được vào một cty không có tư vấn sai, đúng đất đúng vị trí vậy mà khách đi xem rần rần, mỗi tội thường khách chưa mua ngay thôi phải chăm kỹ lắm. Lương cứng có được bao nhiêu đâu 4-5tr/ tháng mà mỗi tuần đều phải bỏ chi phí xe cộ, Cafe cà pháo để đón khách tới điểm tập trung có khi một lần như vậy mất cả 500-600k ối chua chát kinh khủng luôn, 4-5tr ấy thực sự không đủ trang trải cho một bạn Sale ở cái đất Sài Gòn đầy khắc nghiệt này
Dân nghề khác cứ bảo làm bất động sản giàu lắm cơ nhưng không có đâu đúng là nghề này dể xin việc thật nhưng mức độ đào thải quá nhanh, mấy ai trụ lại được đâu
Nghề bất động sản khổ lắm mọi người ạ ????
Tài Lưu
1 con fortuner nhét 1 đống người, chưa kể 1 đống sale đi chung. Lên xe còn chí chóe. Chưa cần đến dự án, nhiêu đó cũng đủ đánh giá dự án ra sao với sàn môi giới đó thế nào rồi ???? Khách đi xem dự án là phải xe riêng, xe phải thơm, sạch sẽ. Bên môi giới chỉ đi tối đa 2 người. Đầu tiên là phải tôn trọng khách hàng rồi muốn tư vấn gì thì tư vấn
Bap Ngo
Đọc đoạn đầu hồi hợp. Tưởng lên xe đã thịt bác rồi. Có lẽ sai lầm của họ là đoạn lúc đi không để mấy bạn chân dài ngồi cạnh bác, mà để mấy nam thanh niên.
Thanks bác đã chia sẻ trải nghiệm thực tế.
Nguyen Anh Khoa
Nghề nào cũng có góc tối nhỉ nhưng bây giờ người ta lại xem trọng sự chân thật ngay từ đầu
Nguyen Loc
Tớ cũng đã từng bị cho lên xe và đưa về long an cảm giác phê lúc trưa 12h00 ra giữa cánh đồng kog bóng mát xem dự án.
Dương Dương
A viết chi tiết quá, xem xong vừa buồn cười vừa thương. E cũng nvbh mà thấy đáng tiếc cho mấy bạn không đủ chân thành và rõ ràng với khách hàng đã dành thời gian cho mình.
Tham khảo thêm: Bạn chọn mua nhà hay thuê nhà ?!
Xem thêm các bài viết tư vấn khác tại đây nhé.
Cập nhật các tin tức hot về thị trường bất động sản tại đây.
Khuyến cáo:
Mọi bài viết - ý kiến đóng góp chân thành xin gửi về cho chúng tôi qua Email: chodat.com.vn0@gmail.com. Chúng tôi sẽ cập nhật và bổ sung theo quy định hiện hành của Bộ Thông tin và Truyền thông Việt Nam. Xin cảm ơn quý Anh/Chị độc giả.
|
Được tài trợ:
Dịch vụ chạy quảng cáo Bất Động Sản: Chợ Đất
Bình Luận